
Đông đi qua bằng những ngày nông nổi !
Chẳng đem về... niềm khao khát xa xôi !
Gió quay cuồng ...mưa ...giá rét.... tả tơi !
Xuân kia rồi ....mà gọi hoài... chẳng tới !?

Xuân ơi xuân ! bao nhớ thương vời vợi !
Xuân đi đâu để mãi đợi mãi chờ ?
Con Nai rừng bên suối văng ngẩn ngơ !
Bướm thẹn thùng chui ra từ cái kén !

Mùa xuân ơi ! đã bao lần lỡ hẹn !
Bao năm qua...khi nắng hạ ...mưa òa !
Ôi ! ngại ngần ... đừng níu bước chân qua !
Đón mưa xa cho đài hoa rực rỡ !

Lòng xôn xao... đã bao lần mở cửa ?
Gọi xuân sang ...cho hai nửa giao hòa !
Con đường về rực rỡ những đóa hoa !
Thắm tình nồng khi xuân vừa chợt tới !

Đừng vì Đông mà xa xôi vời vợi !
Lại gần đây cho má thắm môi nồng !
Giọt lệ cười cho tiếng hát em ngân !
Cả mùa xuân ...cả ngàn lần rực rỡ!
Đừng vì Đông mà xa xôi vời vợi !
Trả lờiXóaLại gần đây cho má thắm môi nồng !
Giọt lệ cười cho tiếng hát em ngân !
Cả mùa xuân trong vòng tay tình ái !
Mùa xuân ơi ! Đến đây xin đừng ngại !
Trả lờiXóaĐừng ngập ngừng con bướm lượn ...bướm bay !
Bông hoa rừng từng... ngơ ngẩn Con Nai !
Lỡ hẹn hoài...bao mùa rồi chẳng thấy !
Nước trong veo bao mùa rồi vẫn vậy !
Đá có mòn ... mà lòng có mòn đâu !
Bóng nghiêng soi...tận cuối trời tĩnh lặng !
Biếc xanh màu ...như lá thắm trong tay !